huáng
偟 huáng ㄏㄨㄤˊ
偟 huáng
〈形容词〉
(1) 暇;空闲 [leisure]。如:偟暇(空闲)
(2) 通“遑”。急迫 [pressed]
恬静湛泊,匪偟偟时荣。——《隶释》
(3) 通“惶”。恐惧;不安 [fearful]。如:偟偟(恐惧不安的样子);偟遽(恐惧不安的样子)
偟 ㄏㄨㄤˊ huáng
〈名词〉
闲暇。《尔雅·释言》:「偟,暇也。」宋·邢昺·疏:「谓闲暇。」
tuò
guà
hàn
rěn
cháng
luán
huà
hé
jiǎ
shì
zǐ
shēn
jiān
chāo
sì
yàn
ní
piē
máo
bā
móu
cí
cǐ
ān
bǎi
shēng
cóng
shān
wáng
pīng
mù
dù