miǎn
偭 miǎn ㄇㄧㄢˇ
偭 miǎn
〈动词〉
(1) 面向 [face to]
偭,乡也。——《说文》。按,背也。注:“鼻在面中,言乡人也。”按:鼻背于,则向人。”
尊壶者,偭其鼻。——《礼记·少仪》
(2) 违背 [violate]
固时俗之工巧兮,偭规矩而改错。——《离骚》
(3) 又如:偭背(违背);偭规(违背正常的法则)
偭 ㄇㄧㄢˇ miǎn
违背。《楚辞·屈原·离骚》:「固时俗之工巧兮,偭规矩而改错。」
jiǎn
tiǎn
xī
duì
yá
bào
nuó
rú
shēn
yú
bù
zhōu
fú
fén
shū
lòu
yǒu
píng
chén
wéi
qū
xián
cōng
lè
lín
láng
fá
biàn
qiān
shí