yìn
堷 yìn ㄧㄣˋ
◎ 古同“窨”,地室;墓穴。
tǎ
tí
pō
pài
xū
zhēn
chěn
wéi
é
kè
fū
yīng
lái
yóu
fèi
jùn
tú
chuí
qì
yàn
liǎng
kuàng
xǔ
biàn
pī
gǔ
hǎn
tū
jì
cái
zhòng
zá
yuǎn
huá