shuǎng
塽 shuǎng ㄕㄨㄤˇ
◎ 高而向阳、干燥的地方。
塽 shuǎng
〈名词〉
指高而明朗的地方。同“爽” [a high and clear place]
塽地高明处。通作爽。——《集韵》
塽 ㄕㄨㄤˇ shuǎng
高朗的地方。《集韵·上声·养韵》:「塽,地高明处。」
chún
suǒ
piáo
piào
ǎn
zhé
yàn
quán
wěng
sǔn
tǎn
pián
cháng
juān
xù
tiǎn
zhà
zhí
huán
wěi
hūn
dì
jué
è
wèi
lài
yàng
quān
zhù
chuí
gěng
qiè
tái
tuō
yín