jùn
寯 jùn ㄐㄩㄣˋ
寯 jùn
〈形容词〉
(1) 俊杰,才智过人 [talented]
寯,才寯也。——《玉篇》
(2) 同“俊” [handsome]
寯 ㄐㄩㄣˋ jùn
〈名词〉
才能杰出的人。《广韵·去声·稕韵》:「寯,人中最才。」
〈动词〉
聚合。清·王念孙《广雅疏证·卷三下·释诂》:「寯,聚也。」
miào
wēn
zhì
jié
liū
tā
mò
chén
mó
huī
jù
wēi
hún
lán
sì
yōng
wà
tái
dùn
dàn
pò
yē
jǐn
fǒu
tōng
rǔ
páo
guì
yáng
dī
yíng
yuán
xiān
fù