tán
憛 tán ㄊㄢˊ
◎ 〔憛悇(tú )〕a.贪爱,如“则虽王公大人有严志颉颃之行者,无不憛憛痒心而悦其色矣。”b.忧愁的样子。
lào
cháo
yú
cí
zōu
piǎo
zhū
mú
ān
dié
jiū
shī
biáo
fēng
zhàng
cù
shǐ
xiāng
mò
gǔ
jīn
biān
lǚ
qiú
shòu
qiáo
yǎn
xǐ
jiǎn
wěng
wēi
lǜ
xiū
chóu
zhú