lǎng
烺 lǎng ㄌㄤˇ
◎ 明朗。
烺 lǎng
〈形容词〉
用同“朗”。明朗 [bright]
烺,明也。与朗通。——《正字通》
烺 ㄌㄤˇ lǎng
明亮、明朗。明·张自烈《正字通·火部》:「烺,明也,与朗通。」唐·柳宗元〈答韦中立论师道书〉:「及长,乃知文者以明道,是固不苟为炳炳烺烺,务采色、夸声音而以为能也。」通「朗」。
fǎng
tiǎo
zhé
fěng
yún
pīng
ná
mò
xiá
suān
hàn
yāng
qī
gōng
yǐ
yǒng
zhōu
fēn
gàn
dìng
bì
cháng
qǐn
pī
jū
dàn
chuán
dié
huī
jiāo
cāng
bó
fán