lái
箂 lái ㄌㄞˊ
◎ 古书上说的一种竹。
biāo
yuān
jī
qí
xiá
bìng
jiě
zhǎn
qín
suàn
luán
rěn
píng
jué
lǜ
mò
méi
pī
líng
kuáng
xī
chàng
zhì
kěn
fán
wèn
fǎn
xiōng
fěi
yáng
yà
tóng
jí
zhòng
pu