piān
鍂 piān ㄆㄧㄢ
◎ 古代一种乐器。
má
fèng
jū
huì
xié
yáo
pǒ
lū
lái
jìng
hào
zhāng
yǔ
jià
dá
chuí
fáng
fú
tì
liàng
wèn
tàn
shē
jiǎo
mǐn
sì
qiú
kēng
bǔ
bàn
lù
guàng
dī
lóng
wù